Back

Tiếng tre

tản văn

Author: Nhi Hà

Tôi thức giấc bởi tiếng chổi tre - âm thanh quen thuộc mà tôi chỉ nghe được khi ở nhà Nội.

Nhà Nội tôi ở Hóc Môn - vùng quê không xa thành phố là bao. Trước nhà là một cánh đồng rộng. Từ ngoài đường nhìn vào, bạn sẽ thấy một ngôi nhà vách gỗ, hai gian ngói gạch nấp sau lũy tre.  Để vào nhà, bạn sẽ phải đi cặp theo đường bờ. Những ai yếu tay lái hoặc say xỉn đi đường này sẽ rất ngại vì dễ lao xuống ruộng. 

Ngày tôi còn nhỏ, cuối tuần, ba hay chở tôi và mẹ về quê trên chiếc xe đạp Phượng Hoàng của ông. Đến khi ông mất, mẹ tôi vẫn giữ thói quen đó bằng cách đưa tôi về thăm ông bà bằng chiếc dream của bà. Còn nay, bà muốn chúng tôi về Nội trước ngày giỗ ba tôi. Tôi đưa bà về trên chiếc xe sirius cà tàng của tôi. Mọi điều đã đổi thay. 

Tôi nhớ những chiều xa xăm, gieo mình trên chiếc phản gỗ ở hàng ba, lắng nghe tiếng tre reo xào xạt - âm thanh chiếm phần nhiều ký ức của tôi về nơi này. Có những trưa, cũng trên chiếc phản gỗ ấy, tôi múc một tô cơm thịt kho trứng, ngồi ăn và lắng nghe ông nói. Giọng ông hoà cùng tiếng gió: “Ráng ăn nhiều vô đi con. Mai mốt mất ông rồi về hổng có đồ mà ăn đâu.”

Khi đã có thể tự chạy xe máy, tôi có thói quen về quê vào buổi sáng sớm khi trời còn chưa tỏ. Tôi ghé chợ Bà Điểm mua gói xôi bắp hoặc khi là cái bánh patechaute mà ông Nội thích rồi chạy thẳng ra đồng mả. Tôi bứt thêm vài nhánh hoa xuyến chi bên đường bờ, cắm vào bình, chia bánh cho ba và ông rồi lăng yên nhìn bình minh trên cánh đồng. Đó là lúc tôi cảm giác bình yên nhất.

Trong bài tập làm văn cấp 2: Hãy tả về làng quê của em, tôi từng gửi gắm niềm mong mỏi của mình: “ Em mong muốn làng quê mình được đổi mới nhưng vẫn giữ được nét giản dị vốn có của làng quê”. 

Đô thị hoá bắt đầu là khi cánh đồng trước nhà được phân lô bán. Đâu đó lổm chổm những ngôi nhà cao tầng làm khuất mất tầm nhìn. Sau khi ông mất, nhà gỗ mục nát. Những khối bê tông vô hồn, nóng bức hiện ra trên nền gạch cũ. Tôi không còn được nằm trên tấm phản rộng ưa thích nữa. Điều duy nhất giúp tôi có thể nhận ra được nơi đây đó là luỹ tre trước nhà. Luỹ tre ấy cũng được phát gọn nhưng con cháu của nó vẫn sinh sôi nảy nở mặc cho bao tác động của con người.

Đêm qua, trăng 15 tháng Chạp lên cao trên ngọn tre nhìn như một tấm tranh thuỷ mặc, nhắc nhớ về một thời xưa cũ. Tôi nằm võng nghe gió lạnh đưa qua cửa. Tiếng karaoke của nhà trọc phú mới chuyển đến làm phá vỡ không gian.

Hóc Môn, tháng Chạp 2022
- Nhi Hà - 

DREAM IT and MAKE IT

My Name

Nhi Hà

My Job

Technical Recruiter

My City

Saigon

Email

nhiha@jobseeker.vn

Skype

hahoainhi

Job List

https://jobseekers.vn/employer/hh-nhiha/

Facebook

https://www.facebook.com/nhihotrac

Linkedin

https://www.linkedin.com/in/hahoainhi/

Website

https://www.youtube.com/c/HoaiNhiHa15